VỀ NGUỒN!
Hãy đăng ký làm thành viên để tự khẳng định mình.

Join the forum, it's quick and easy

VỀ NGUỒN!
Hãy đăng ký làm thành viên để tự khẳng định mình.
VỀ NGUỒN!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Bài học về lòng trung thực.

Go down

Bài học về lòng trung thực. Empty Bài học về lòng trung thực.

Bài gửi  Admin Thu Nov 19, 2009 6:34 am

Lòng trung thực là bài học đầu tiên
Của quyển sách học làm người.

“Ai đã làm?”- Cô giáo hỏi. Cả lớp lặng phắt. Không ai trong số 30 học sinh có một biểu hiệ gì ngoài vẻ ngơ ngác, thơ ngây. “Ai đã làm?”- Cô giáo nghiêm sắc mặt lại, giọng đã có phần gay gắt. Với lớp ít khi cô giận dữ, nhưng lần này cô co vẻ giân thật sự. Cầm một mảnh kính vở trên tay, cô hỏi lại lần nữa: “ Ai đã làm vỡ cửa kính này vậy?”.
Tôi thót tim, hai tai run run, còn đôi chân dường như không đứng vững nữa. Thì chính tôi đã làm vỡ nó lúc ném banh, nhưng nào có phải tôi cố ý. Chỉ lả một sơ suất mà ai cũng có thể phạm phải cơ mà. Tôi cũng không thể nào nhớ nổi mình đã làm như thế nào, chỉ là chơi trên sân, đá banh như thường lệ và …choang! Đên giờ, tôi vẫn không ý thức rằng mình đã phạm lỗi, nhưng chính tôi đã làm vỡ cửa sổ. Tôi không muốn phải thú nhận với cô chút nào. Tôi sợ, vì tôi chắc rằng thế nào cũng rắc rối to, sẽ mời phụ huynh, sẽ phải nghe mắng, sẽ lãm cô thất vọng, vì trước giờ tôi vẫn là học trò ngoan trong lớp. Nhưng không hiểu động lực nào khiến tôi đứng phắt dậy: “ Thưa cô con làm đây ạ!”.
Cô nhìn thẳng vào mắt tôi một lúc lâu. Sự yên lặng của cô khiến tôi bối rối đến đỏ ửng cả mặt, không biết nói gì hơn. Thế rồi cô đén bên bàn giáo viên, lấy từ trong túi sách ra một quyển sách và tặng tôi, trong đầu tôi nảy ra ý nghĩ vẩn vơ, có lẽ nào cô định phạt tôi bằng quyển sách này? Tôi co rúm người, mặt cúi ngằm xuống không dám nhìn khi cô đên gần. “Quyển sách này của con đấy!”- Cô dịu dàng- “ Cô không trách mắng con đâu. Cô tặng con quyển sách này, không phải vì con đã làm vỡ kính, nhưng vì con đã trung thực nhận lỗi của mình!”
Tôi không tin đươc rằng mình sẽ được tha bổng như thế. Tôi không bị phạt, mà tôi còn được cô tặng cho quyển sách tranh ảnh rất đẹp mà tôi vẫn hằng mong ước. Thậm chí tôi còn đang để dành tền để mua nó nữa, số tiền mà tôi nghĩ bụng sẽ phải bỏ ra để đền tiền cho ô cửa kính đã vỡ.
Ngày thơ ấu ấy đã xa, nhưng tôi vẫn còn giữ cuốn sách cô tặng và vẫn giữ mãi bài học đó trong tim- bài học về lòng trung thực.
Ngô Thị Phương Thanh - sưu tầm.
Trích nhật kì thời thơ bé.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 39
Join date : 22/04/2009

http://venguon1.friendhood.net

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết