VỀ NGUỒN!
Hãy đăng ký làm thành viên để tự khẳng định mình.

Join the forum, it's quick and easy

VỀ NGUỒN!
Hãy đăng ký làm thành viên để tự khẳng định mình.
VỀ NGUỒN!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Gõ của tâm hồn.

Go down

Gõ của tâm hồn. Empty Gõ của tâm hồn.

Bài gửi  Admin Thu Nov 19, 2009 6:20 am

Gõ cửa tâm hồn.

Tác giả : Vũ Ngọc Thiên Nhi. Học sinh lớp 7 năm học 2009 - 2010.


Guồng quay của thời gian vẫn cứ trôi đi lặng lẽ và âm thầm. Có những kỉ niệm đã lãng quên vào quá khứ nhưng có những kỉ niệm sống mãi cùng thời gian. Với tôi, mỗi khi nghe những giai điệu du dương, ngọt ngào: “Như dòng suối ra sông biển rộng, trang sách hồng ước mơ. Thầy cô cho em mùa xuân”. Lòng tôi lại xao xuyến, bùi ngùi nhớ lại những kỉ niệm xưa. Thời gian trôi đi, tuổi thơ trôi đi như những làn song dập dềnh ra khơi không thể trở lại. Nhưng có một thứ mãi ở lại cùng tôi, giáo viên chủ nhiệm của tôi – cô Hồng Điệp.
Có thể nói: Được cô chủ nhiễm là một niềm hạnh phúc đối với chúng tôi. Và tôi thấy hạnh phúc thật gần gũi. Nó đẹp như cánh bướm dập dờn là là trong gió. Vậy chúng ta hãy lặng mình để cánh bướm đó cất ta vào quá khứ nhé!
“Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rơi xào xạc…” không phải mẹ tôi dắt tay tôi đến trường trên con đường dài và hẹp. Mà là…Tôi đạp xe trên đường quê thân quen tới trường dự lễ khai giảng năm học mới. Một năm học mới thực sự bắt đầu. Như bạn đã biết, cô củ nhiệm của tôi là cô Hồng Điệp. Nhưng có một điều bạn chưa biết, cô đã mở ra một trang mới cho tuổi học trò của tôi. Con đường cô đã qua là một con đường trải dài kiến thức; và hiện nay, tôi cũng dần đi qua con đường đó…
Nhưng vết khắc sâu nhất của tôi đối với cô là đêm rằm Trung Thu, một đêm rằm khó quên. Dưới đêm trăng sáng lung linh, mọi vật như đẹp hơn rất nhiều. Cô cùng đám trẻ chúng tôi đứng cạnh dòng sông, ngắm những con thuyền giấy chở những ngọn nến hồng lững lờ trôi. Tối đó, cô trò đã cùng nhau ăn chè và vui chuyện. Món chè tuy không có gì đặc biệt nhưng thấm đượm ngọt ngào của ánh trăng. Một hình ảnh mộc mạc đến bình thường đã in sâu và thấm nhuần vào từng tế bào tuổi thơ.
Còn nữa! Cô rất quan tâm, chu đáo với chúng tôi. Khi lao động, cô cũng cùng chúng tôi làm việc. Có lẽ, cô đang muốn hồi tưởng tuổi học trò bên chúng tôi thì phải.
Gần đây, toàn bộ 40 học sinh lớp 7 đang góp sức làm nên một tờ báo tường thật đặc sắc…Nhưng cũng không thể thiếu sự giúp đỡ của cô, khi bạn xem tờ báo “Ánh Đèn Khuya” thì bạn hãy tưởng tượng những khuôn mặt rạng rỡ đang hăng say làm việc. Những giọt mồ hôi như mặn nồng thêm tình đoàn kết. Đây cũng là tâm huyết của chúng tôi đấy!
Từng dòng, từng chữ trên đã nói lên ý nghĩa to lớn của thầy cô, trường học trong cuộc đời. Như một câu truyện cổ tích kì diệu, phía sau cánh cửa kia là một thế giới của tri thức, của tình bạn, tình thầy trò nồng ấm, chấp cánh cho chúng ta bay cao, bay xa tới những chân trời của ước mơ và hi vọng. Hình bóng cô đã đan những sợi tơ trí óc vào đầu tôi. Những giây phút đó đã tràn vào từng nếp gấp trái tim tôi. Vậy ta đừng để những khoảnh khắc này mọc cánh bay đi mất… [/justify]
Theo Vũ Ngọc Thiên Nhi.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 39
Join date : 22/04/2009

http://venguon1.friendhood.net

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết